KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1084

Đại lễ pháo hoa mừng Hoàn Vũ đế đăng cơ quả thực đặc biệt long trọng.

Dân chúng trong thành hớn hở vui tươi, hoan hô rợp trời, không khí sôi

trào hồ hởi, không ngớt hoan ca.

Bốn cửa lớn của Kim Loan điện đều mở rộng, từ đại môn có thể nhìn rất

rõ yên hoa thịnh thế, phi vũ lưu quang ở ngoài kia. Ngai vàng trong điện
Kim Loan, lặng lẽ bóng hình đơn độc cô lẻ của vị tân vương tuổi trẻ.

Phương Quân Càn khép mi, theo thói quen tựa tay bóp trán, đôi mắt u

buồn giấu sau bàn tay to lớn vô lực, cố gắng kềm chế dòng lệ đang chực
tuôn rơi.

Qua ngày hôm nay, hắn sẽ là tân đế vương của một triều đại mới.

Thiên tử sát phạt quyết đoán, thiên tử quân vô hí ngôn, đã không thể nào

tùy tâm sở dục mà khóc mà cười được nữa.

Hắn nhớ như in đêm trừ tịch năm nọ ở Bát Phương thành, hắn đưa y đến

đầu thành ngắm pháo hoa. Đêm ấy, thiên không bừng sáng, giữa trời pháo
hoa lóng lánh lung linh, hắn nhìn thấy nụ cười của y phi thường tuyệt lệ,
khuynh tẫn phương hoa… Y, thì ra rất thích ngắm pháo hoa bung nở.

Dù cho biết rõ rằng, tàn cơn thịnh thế, tận cuộc yên hoa, tất cả sẽ tan

thành khói mây, trôi theo hư ảo, chỉ còn lại một nỗi cảm hoài, thương tiếc
đến thê lương.

Ngay lúc ấy, mình đã chỉ tay lên trời, đầu quay về phía nam nhân áo

trắng trong luân y hỏi rằng, “Khuynh Vũ, vẻ xinh đẹp mỹ lệ chớp mắt
thoáng qua ấy, cuối cùng còn lại nơi nào?”

Y không trả lởi, chỉ mỉm cười rất nhẹ, như châm vào tim mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.