KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1117

“Lúc trước Dư mỗ đã từng nhắc nhở các ngươi, nắn gân nối mạch tuyệt

đối không phải việc mà người bình thường có thể chịu đựng. Hà huống chi,
chén thuốc trụy thai của Gia Duệ đế ngay từ đầu đã muốn hủy tính mạng
của thai nhi chưa chào đời, có thể sống đến ngày hôm nay là do y phúc lớn
mạng lớn, nhưng độc tố đã xâm nhập lục phủ ngũ tạng khiến cho kinh
mạch, gân cốt hai chân hoàn toàn hư phế, làm sao có thể trong một sớm
một chiều mà trị khỏi được?” – Dư Nhật tiếc hận thở dài, “Dư Nhật chỉ mới
đả thông một phần kinh mạch, sau này, đau đớn công tử còn phải chịu đựng
tuyệt đối không ít đâu.”

Khuynh Vũ… Trời xanh kia còn muốn hành hạ huynh như thế nào nữa

mới vừa lòng…

Trong lòng Hoàn Vũ đế bi thương cùng cực, không kềm lòng được ghì

thân thể ấy sát chặt hơn vào ngực mình, một chút cũng không lơi lỏng.

Khuynh Vũ… Khuynh Vũ…

Nếu đã là tuyệt thế Vô Song, hà tất còn tiếc nuối?

Nếu như đã vô duyên vô phận, tội tình gì chịu khổ mà yêu?

Nếu như lão thiên kia thực sự ưu ái huynh, vậy tại sao còn vứt bỏ huynh

giữa vạn trượng hồng trần, bắt huynh phải đau đớn khổ sở, vùng vẫy đấu
tranh như vậy?!

“Bệ hạ,” – Đôi mắt Dư Nhật long lanh, “Dư mỗ còn một việc nữa phải

nói với người, Dư mỗ chỉ có thể nắm chắc năm phần cơ hội làm cho công
tử đứng lên, tỉ lệ chữa trị thành công… rất mong manh.”

“Ta biết.”

“Nếu như thất bại, chỉ e công tử không kham nổi đả kích lớn như vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.