Nhưng Lâm còn có nghĩa nữa là tới (như lâm chung là tới lúc cuối cùng,
tới lúc chết; hoặc lâm hạ: người trên tới người dưới).
Lâm: Nguyên hanh, lợi trinh. Chí vu bát nguyệt hữu hung.
Dịch: (dương) lớn lên và tới, rất hanh thông, chính đính thì lợi. Đến
tháng 8 (hoặc tám tháng nữa) sẽ xấu.
Giảng: Mới đầu là quẻ Khôn, 5 hào âm. Một hào dương tới thay hào 1
âm ở dưới, rồi một hào dương nữa tới thay hào 2 âm, thành ra quẻ Lâm .
Thế là dương cung lớn dần, tới ngày thịnh lớn, nên gọi là Lâm.
Một cách giảng nữa: trên chằm (đoài) có đất, tức là đất tới sát nước, nên
gọi là Lâm (tới gần).
Theo cách giảng thứ nhất, dương cương lớn lần mà âm nhu tiêu lần, thế
là đạo gần tới lúc thông, cho nên bảo là rất hanh thông.
Xét theo hào thì hào 2 cương trung, ứng với hào 5, nhu trung, nhân sự có
phần vui vẻ, cũng hanh thông nữa (Thoán truyện) .
Trong cảnh hanh thông, đừng nên phóng túng mà nên giữ vững chính
đạo, (lợi trinh): nếu không thì đến tháng 8 (hoặc tám tháng nữa) sẽ hung.
Đại tượng truyện bàn thêm: đất tới sát chằm, có cái tượng quân tử tới
dân, giáo hóa dân không bao giờ thôi, bao dung, giữ gìn dân không có giới
hạn (vô cương).
Nó… đại khái là như thế, đây chỉ là giảng nghĩa từ quẻ mà ra, vẫn còn
rất nhiều cách suy diễn từ nó, ta không đưa ra đây được vì dài lắm, ai muốn
biết thì vào vnthuquan.net nha.
(6): Cái chú thích này ta mượn lời của poca cùng với 1 chút “boom” của
bản thân mà nói vậy. Phương tiểu hầu gia vớ phải một quẻ “Khôn Càn” tức