KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1346

Tuy nhiên, chỉ có thể từ xa mà nhìn bóng lưng của hắn, chúng nhân ai

nấy đều cảm thấy từ người này toát ra phong thái bức người, không dễ dàng
đến sát bên.

“Khuynh Vũ!” – Hoàn Vũ đế tâm huyết dâng trào, khó lòng ngăn nổi

bản thân xoay người hướng sang vị công tử áo trắng an nhiên tĩnh tọa trong
chiếc xe ngựa bên cạnh, “Phương Quân Càn cuối cùng đã hiểu rõ… Kỳ
thực, cái ta muốn hướng tới không phải là ngôi vị cửu ngũ chí tôn, so với
nỗi cô đơn lạnh lẽo khi ngồi trên Hoàng vị, Phương Quân Càn chỉ muốn
chọn lựa quá trình tranh đoạt bá quyền mà thôi!”

Năm nước chen chân mà đứng, quần hùng tranh đoạt mà ăn. Thiên hạ

phong vân từ tay ta xuất hiện, hoành đồ phách nghiệp từ khóe miệng nói
cười!

Đó mới chính là loạn thế anh hùng!

Nghe những lời ấy, sóng mắt của Vô Song công tử gợn nhẹ lăn tăn, chiết

phiến khẽ khàng xếp lại, lắc lắc đầu cười cười: Tiểu tai họa này đúng là
chẳng ưa nhàn rỗi chút nào.

“Cứ yên tâm mà đi, Hoàng thành đã có Tiếu mỗ thay huynh trấn giữ.”

Hoàn Vũ đế hạ giọng thật nhỏ, hờn dỗi tố khổ: “Lần này đi sinh tử khó

liệu, Khuynh Vũ chẳng lẽ trước khi ly biệt cả một câu chúc bình an thân
thiết hơn một chút cũng keo kiệt với ta sao?”

Tiếu Khuynh Vũ nhàn nhạt đáp: “Tiếu mỗ đã cho huynh mượn Bát thập

tứ vân kỵ rồi, có bọn họ đi theo bảo vệ thì còn chuyện gì xảy ra được nữa?”

Quả thực, đã thấy tám mươi bốn kỵ sĩ áo đen nghiêm chỉnh ngồi sẵn

sàng trên lưng ngựa, cung tiễn trên lưng, trường đao sáng quắc, tập hợp
dưới lá cờ Đại Khuynh phần phật trong gió, càng hiển hiện khí thế dũng
mãnh kiêu hùng không gì sánh nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.