KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1408

Ánh mắt thản nhiên, trong sáng, trước ánh mắt ấy, bao nhiêu huyên náo

ồn ào như rơi rụng.

Bỗng, âm thanh ầm ĩ bất thình lình phá vỡ không gian thinh lặng.

“Chát!” – Tiếng bạt tai tàn nhẫn rợn người hốt nhiên đâm vào lỗ tai.

“Tiện nhân, chỗ này là chỗ nào?!”

Có kẻ đang xông vào Cổ Liệt lăng?

Thiếu niên áo trắng bên trong khuôn viên lăng chậm rãi ngẩng đầu lên.

Tia mắt sắc bén phóng xuyên qua dãy mộ bia trùng điệp, đóng đinh trên

một người phụ nữ xinh đẹp diễm lệ trong đám người.

Vô Song khẽ nhíu mày – Nghị Phi Thuần?

Thuần Dương công chúa đài các hoa quý ngày nào, lúc này đang bị

người ta xô đẩy thô bạo, tóc tai rũ rượi, trâm ngọc xộc xệch, dáng vẻ chật
vật đến thê thảm.

Vô Song rất nhanh liền nghĩ ra nguyên nhân, bất giác nhếch mép: không

ngờ bọn giặc còn lọt lưới này, trong lúc thắt ngặt chó cùng rứt giậu, ý đồ uy
hiếp Thuần Dương công chúa để bỏ trốn.

Nhưng chỉ nghe tiểu tỳ nữ kia lạnh lùng mở miệng, tỏ vẻ cung kính

khiêm nhường song chứa đầy kim nhọn: “Công chúa, bọn thuộc hạ cũng
chỉ vì bất đắc dĩ, nếu có chỗ nào đắc tội thỉnh công chúa rộng lòng tha thứ.
Bất quá, bây giờ công chúa ngoan ngoãn hợp tác, giúp chúng tôi an toàn
thoát khỏi nơi đây mới là lựa chọn sáng suốt.”

“Bổn cung thực sự không biết…” – Giọng nói của Nghị Phi Thuần có vẻ

sợ hãi rất khó nói: “Nơi này là sườn phía Đông của Hoàng lăng, Hoàn Vũ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.