KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1532

Mấy năm trời mình xông pha hăng hái chiến tử sa trường, đổi lấy cái kẻ

bán nước cầu vinh nhàn nhã ngồi trên ngôi cao an hưởng thái bình, đây là
cái lý lẽ gì?

Dựa vào lão? Xứng đáng gớm!

Cảm thấy hơi khó chịu, Phương Quân Càn định chuẩn bị đứng lên cáo

từ.

Một người hầu đi thẳng vào phòng khách, nói nhỏ gì đó vào tai Đoạn Đề

Ngọc.

Loáng thoáng nghe được cái gì ‘Đại diện hòa đàm’, ‘Hoàng thân

Yoshihiro’ mấy chữ.

Đoạn Tề Ngọc không nài ép Phương Quân Càn nữa, vội vàng đứng dậy,

cười gượng: “Cháu Phương, Đoạn bá phụ đột nhiên có việc gấp, cháu cứ
thong thả ra sau vườn chơi… Tiếp đón không chu đáo, thật ngại quá, làm
cháu thiệt thòi rồi.”

Phương thiếu soái cầu còn không được: “Đoạn bá phụ có việc, không thể

trách.”

Đoạn Tề Ngọc hấp tấp đi rồi, Phương Quân Càn cũng tiện ra hậu viên

Phủ tổng thống, thơ thẩn tùy ý đi dạo loanh quanh.

Hậu viên Phủ tổng thống quay mặt đối diện núi Lạc Già, lưng tựa núi,

mặt ngắm sông, gió hát chim reo, tầm nhìn khoảng khoát, non nước hữu
tình, thanh tĩnh u tịch.

Trong sự tĩnh lặng dường như còn ẩn chứa một chút u buồn.

Tĩnh lặng là tịch mịch. U buồn cũng là tịch mịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.