KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 188

cường bất khuất, không chịu lùi khỏi trận địa, việc này, bổn hầu sẽ không
bao giờ quên, tướng sĩ Bát Phương quân cũng luôn luôn ghi khắc sâu sắc
trong tâm khảm.”

Nước mắt Cổ Mục Kỳ giàn giụa: “Cảm ơn Hầu gia, cảm ơn Hầu gia…”

“Hôm nay, gọi các ngươi đến đây nói lời nặng nhẹ, ngươi đừng trách ta.

Nói thật, bổn hầu vốn quý trọng, xem các ngươi như người một nhà mới
đem chuyện ra mà nói như vậy, bằng không ta đã tống thẳng các ngươi cho
Hình bộ chẳng phải càng nhẹ nợ hơn sao? Kỳ thực, có việc gì không hài
lòng, các ngươi cứ trực tiếp gặp bổn hầu góp ý thương lượng, ta sẵn sàng
tiếp nhận. Đừng bao giờ lén lút làm những chuyện như vậy ở sau lưng ta.
Bổn hầu từng nghe phụ thân nói, Bát Phương tướng sĩ đều là những nam tử
hán quang minh lỗi lạc, đã biến thành những kẻ tiểu nhân nhát gan rụt rè từ
khi nào vậy?”

Cổ Mục Kỳ cúi mặt xấu hổ, chỉ hận sao đất không nẻ ra để chui vào đó

cho rồi.

Phương Quân Càn xoay người, nhìn thẳng người đang phủ phục run rẩy

dưới đất: “Du thông thị, cả ngươi cũng vậy!”

Cả người Du Bân đã sớm run cầm cập, không giống bộ dáng thường

ngày chút nào.

“Hầu gia!” – Cổ Mục Kỳ khẳng khái, hoàn toàn tâm phục khẩu phục,

“Trước đây mạt tướng bị quỷ ma ám ảnh, có mắt không tròng, làm bao
nhiêu chuyện mạo phạm hầu gia. Mạt tướng tội đáng chết! May nhờ hầu
gia khoan hồng đại lượng, sau này mạt tướng nguyện suốt đời toàn tâm
toàn ý trung thành với hầu gia. Nếu làm trái lời thề này, xin chịu trời tru đất
diệt!”

“Tốt!” – Phương Quân Càn chỉ chờ để nghe những lời này, “Cổ kỵ úy,

Du thông thị, bổn hầu có việc quan trọng giao cho các ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.