KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 193

phận an bài, không bao giờ chấp nhận thất bại, không bao giờ lùi bước
trước trắc trở khổ nguy.

Có lẽ, y sẽ phải chịu khổ đau hơn thường nhân gấp nhiều lần.

Vận mệnh của y về sau, có lẽ cũng sẽ thê lương hơn thường nhân gấp

nhiều lần.

Những kẻ ngang tàng, vẫy vùng chống lại mệnh số, bất luận là ai cũng sẽ

có kết cục thê lương.

Y cũng từng oán trách hoàng thiên, ai cũng bảo chúng sinh bình đẳng, tại

sao chỉ duy đối với y lại nỡ vô tình đày đọa.

Chính bởi vì trời cao kia cố tình ngoảnh mặt làm ngơ, mà thế gian này

mới xuất hiện một Công tử Vô Song kiệt xuất.

“Đại sư, Tiếu Khuynh Vũ làm sao có thể an phận?!”

Tiếu Khuynh Vũ là một loài chim không có chân.

Một con chim không chân, khi nào còn hơi thở, là còn phải miệt mài bay

lượn, lao về phía trước.

Mệt mỏi, ngủ trong mây, chán chường, mơ trong gió.

Con chim đó làm sao có thể dừng lại nghỉ ngơi đây?

Nếu không còn bay được, nó phải ngã chết.

Nhìn thiếu niên thanh cao hoa quý trước mặt, Liễu Trần đại sư không

nén nổi xót xa, bất giác nhớ đến câu nói hôm nào của Phương Quân Càn
‘Mệnh ta bởi ta không bởi trời’.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.