KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 226

khơi mào cái chủ ý đó, suýt nữa hại chết người ta rồi.”

Lý Sinh Hổ liếc mắt khinh thường: “Coi ngươi kìa… thật là… chỉ biết co

ro cúm rúm… Lão Cổ, ngươi đã có chủ ý đó, lão tử với ngươi cùng làm là
được! Mọi hậu quả lão Lý này gánh hết!”

“Hảo huynh đệ…” – Cổ Mục Kỳ cảm động, “Huynh đệ ta có phúc cùng

hưởng, có họa ngươi chịu.”

“Được!” – Mọi người nhất trí giơ ngón giữa.

Cổ Mục Kỳ đằng hắng một tiếng: “Nói tóm lại, lần này chúng ta không

thể làm cho Tiểu hầu gia biết mà nổi giận… Để ta nghĩ cách đã…”

Tuy trông vẻ ngoài của Cổ Mục Kỳ thô kệch lỗ mãng, nhưng rõ ràng

trong cả bọn, ai cũng phải công nhận ông là kẻ lắm mưu nhiều kế nhất!
Đúng là nhìn người không thể chỉ nhìn tướng mạo mà xét được!

“Nghĩ ra rồi! Đêm nay chúng ta trộm lẻn vào lều trại của tiểu tử kia, bí

mật khiêng y nhốt bên ngoài quân doanh cả đêm. Tên nhóc này da mỏng
thịt mềm, chắc chắn chịu không nổi khổ ải đâu! Ngay sáng mai không cần
đuổi y cũng tự mình chạy trốn.”

Mọi người tỏ vẻ lo lắng: “Vạn nhất để Tiểu hầu gia biết thì làm sao?”

“Các ngươi thật là ngốc! Chúng ta hành sự phải làm cho thần không biết

quỷ không hay mới được chứ! Mà chuyện mất mặt như vậy, ngươi nghĩ y
dám nói ra cho xấu hổ thêm sao? Còn không ngậm bồ hòn làm ngọt mới
lạ.”

“Cao kế! Thật là cao kế!” – Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, tấm tắc khen

ngợi.

“Cứ vậy mà làm đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.