KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 255

người nhìn nhau, vừa vui sướng vừa xúc động, lệ giàn ướt đẫm mặt nam
nhi, ôm nhau khóc rống…

Chiến sĩ trong cơn kích động tuôn trào, giật phăng khôi giáp, mình trần

ra đường, tay giơ cao quân trang nhuốm máu, tự hào lẫn kiêu hãnh ngời lên
trong tiếng hoan hô vang trời dậy đất: “Vạn tuế! Bát Phương vô địch! Vạn
tuế!”

Mặc kệ tướng lĩnh hay là binh lính, bất luận quý tộc hay chỉ thường dân,

đều chan hòa vui sướng cùng nhau trong niềm vui thắng lợi vô bờ bến, bởi
vì, bọn họ đều là con dân Đại Khánh này.

Dù là nam tử hán, nhưng trong nỗi mừng vui khôn xiết, cũng không kềm

lòng được mà biểu lộ tình cảm thắm thiết, gặp ai ôm nấy, vòng tay siết chặt,
đấm lưng nhau thùm thụp. Từ trước đến nay, phàm là hán tử đã xông pha
trận tiền thì không tiếc máu chảy đầu rơi, vậy mà giờ đây, cũng những con
người ấy, lệ nóng tuôn trào ướt đẫm vạt áo, nghẹn ngào vỗ vai nhau, hà hởi
ngợi ca chúc mừng, tung hô vang dội, dường như trong lồng ngực kia có
lửa nóng thiêu đốt, thúc giục bọn họ làm như vậy. Một người cất tiếng, rồi
cả Bát Phương Thành tướng sĩ đều không hẹn mà gặp cùng hát rống lên
bản quân ca hùng tráng, khí thế chấn động cả trời xanh:

‘Khí phách tràn trề phá tan tiếng giáp khí trên thân nam nhi vô ưu

Hoành đồ thiên hạ non xanh còn đó nước biếc chảy dài

Đao quang kiếm ảnh bất chấp thiên trường địa cửu

Khiến cho huyết vũ tinh phong thiên hôn địa ám cũng trở thành ôn

nhu…’

(Trích ca khúc ‘Giang sơn anh hùng’ – Người dịch: Hà Hoa Khứ)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.