KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 259

chảy không ngừng.

Như dòng nước lũ không thể cản ngăn.

Thường ngày, y chỉ nhấp môi lướt qua khi nâng chén xã giao cùng đồng

liêu (3), dáng vẻ vô cùng đoan chính mẫu mực. Nhưng mà lúc này, rượu đổ
liên miên, nhân sinh thống khoái, thật chẳng còn biết đâu là giới hạn. Trăm
năm trong cõi trần gian, thử hỏi được bao nhiêu lần vui sướng an nhiên, say
sưa thỏa sức như vậy?

Uống một hồi, cả hai đều say khướt.

Tiếu Khuynh Vũ nói, y không xứng đáng yêu Mạc Vũ Yến.

Phương Quân Càn lại nói, hắn còn thê thảm hơn nhiều, trót đem yêu

thương gởi cho một người không thể yêu.

Tiếu Khuynh Vũ nói tiếp, ta sẽ làm cho tên huynh vĩnh viễn trường tồn.

Phương Quân Càn nói, ta hy vọng đến khi đó, huynh có thể ở cạnh bên

ta, nhìn thấy ta…

Chỉ một lần mặc sức uống rượu mà đã xảy ra hậu quả nghiêm trọng,

miệng vết thương của Phương tiểu hầu gia đã nhanh chóng toác ra, trở nên
trầm trọng.

Tiếu Khuynh Vũ lúc đó mới hay, thì ra hôm qua, Phương Quân Càn ngay

cả đầu mũi tên còn chưa kịp rút ra đã chạy bổ đi tìm mình, rồi ngồi suốt
cùng mình uống rượu giải sầu…

Khi rút mũi tên ra, y bỗng nghe thấy Phương tiểu hầu gia, lúc này đang

ngồi xoay lưng lại với y, thấp giọng hỏi một câu: “Nếu bổn hầu chẳng may
chết đi, Khuynh Vũ có thể vì ta mà rơi dù chỉ một giọt nước mắt không?”

---oOo---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.