KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 281

ra áp dụng, hai tay cùng múa, cùng phối hợp nhịp nhàng – một tay nắm giữ
quân sự, tay kia quản lý thương mại.

Muốn lý giải cũng không khó, mọi thứ muốn phát triển bền vững cần

phải được bảo đảm bằng tiềm lực quốc phòng, nếu không có thực lực, tất cả
trở nên vô nghĩa! Cho nên, việc luyện binh luôn là việc trăm triệu lần
không được buông lỏng.

Về thương mại, thuế suất ở Bát Phương Thành cực thấp, thấp đến độ đủ

làm cho người ta kinh hãi, chỉ có một phần ba mươi, mức đó đem so với
bình quân thuế má ở các nước lân bang thì thật chưa bằng một phần ba của
họ, thậm chí còn muốn thấp hơn! Bởi vậy, thương nhân các nơi nghe thấy
thì lòng vui như mở hội, ai nấy rủ nhau đưa cả gia đình đến định cư tại Bát
Phương Thành làm ăn buôn bán.

Với mức thuế thấp như vậy, ngay cả Phương tiểu hầu gia cũng cảm thấy

mình sắp phá sản đến nơi. Vì dù sao, công cuộc kiến thiết xây dựng mở
mang cũng chính là để thu thập ngân sách, ngay cả khi trong ngân khố hiện
giờ đã rủng rỉnh hai mươi vạn lượng hoàng kim bồi thường chiến phí!

Bởi vậy, hắn lấy ngữ khí vô cùng khiêm tốn nhã nhặn, dè dặt thỉnh giáo

Tiếu Khuynh Vũ: “Khuynh Vũ à, chúng ta làm như vậy có bị thiệt thòi quá
không?”

Tiếu Khuynh Vũ lúc đó đang chú tâm viết lưu bút lên chiết phiến (1) (đã

đến giữa mùa hạ, thời tiết rất nóng nực), nghe Phương Quân Càn hỏi thì
ngẩng đầu lên, môi hé nụ cười nhẹ nhàng khoan thai: “Trước hết phải làm
như vậy để cho các thương nhân thấy lợi trước mắt mà tìm đến, cảm thấy
lợi ích thiết thực thì mới yên tâm làm ăn, về sau Bát Phương Thành có
muốn phát triển lớn mạnh thì muốn nâng thuế hay không cũng có gì khó,
việc đó chẳng phải do Phương tiểu hầu gia người định đoạt hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.