KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 374

do vì sao hắn cố ý thờ ơ xa lánh triều đình…

Ngồi đoan nghiêm ngay ngắn trong luân y, Tiếu Khuynh Vũ im lặng,

chăm chú nghe Phương Quân Càn nói chuyện, nhãn thần trong suốt trữ
định ẩn hiện tinh quang ấm áp.

Y cúi thấp đầu, an tĩnh, trầm lặng, nghiêm túc lắng nghe, vẻ mặt không

buồn, cũng chẳng vui. Thỉnh thoảng, y khẽ ngẩng đầu, chăm chăm nhìn
gương mặt người đối diện, nhìn ánh mắt ngời lên rạng rỡ trên gương mặt
trẻ trung tuấn mỹ, y biết, suốt kiếp này, mãi mãi không thể quên được đêm
nay.

Nói thật lâu, thật nhiều, rồi hai người chợt chìm vào thinh lặng trầm mặc.

Đêm càng về khuya, tinh tú hiện lên càng nhiều, càng sáng lấp lánh.

Triệu triệu vì sao trải dài mênh mông đến tận chân trời, dát lên thiên không
một thứ ánh sáng lung linh huyền ảo.

Trăng tròn viên mãn lẳng lặng treo trên đỉnh trời, dịu dàng đổ xuống

chiến trường một tầng ánh sáng trong trẻo bàng bạc, hư hư thực thực.

Phương Quân Càn vẫn không thể dốc hết lòng mình.

Dẫu có thể tâm sự tất cả hỉ nộ ái ố bình sinh…

Nhưng mà, chỉ một câu cuối cùng, vĩnh viễn không thể nào mở miệng

nói được.

Những lời đó, giữa ta và huynh, chính là cấm kỵ, một khi mở miệng, tức

là không còn cơ hội để hối hận, không còn cơ hội quay đầu nữa.

Không nói ra, huynh có thể hiểu được không?

Nếu như là huynh…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.