KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 47

nhỏ róc rách, vương vấn du dương. Những lúc như vậy, Phương tiểu hầu
gia hứng khởi, sẽ bồi cầm mà múa kiếm.

Thân pháp như rồng, uyển chuyển mà mạnh mẽ, kiếm khí như cầu vồng

tỏa ra cương mãnh, rực rỡ. Kiếm quang hòa cùng tiếng đàn vút cao, tóc
xanh cùng hồng cân nhảy múa.

Cao hứng, Phương Quân Càn phi thân lên cành cây. Tán đào hoa u tịch

bị kiếm khí của hắn khuấy động, cánh hoa phiêu phiêu ung dung, nhè nhẹ,
tiêu sái rời khỏi cành, bay trong gió, lả tả rơi, như phá vỡ một trận đồ thịnh
thế yên hoa.

Cơn mưa rực đỏ màu hoa cứ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, tiêu diêu tự tại trong

không trung rồi đậu lại trên hai người họ, trên tóc, trên y phục, rồi… lưu
luyến bên người, vấn vương mái tóc, bồi hồi trên áo, mà cũng triền miên ý
tình…

Lúc này thì, hai người đang đánh cờ.

Kỳ lực cả hai tương đương nhau, nhất thời không thể phân định thắng

bại.

Phương Quân Càn nhặt quân ‘Mã’ lên, cười đầy đắc chí: “Mã năm tấn

ba, ăn pháo.” Phương Quân Càn giỏi tấn công, kỳ nghệ của hắn cũng như
kiếm khí, Tiếu Khuynh Vũ cũng phải cực kỳ vất vả mới ứng phó được với
trăm nghìn sát chiêu của hắn, hao tổn không ít tướng sĩ. “Phá thành chiếm
đất thực sự dễ như trở bàn tay.” – Vô song công tử cười cười đánh giá hắn.

Kỳ nghệ của Tiếu Khuynh Vũ nào phải hạng tầm thường, mỗi thế cờ

thoái thủ đều ẩn giấu cơ hội phản kích, trong thế công cũng hàm ý sát phạt,
sáng suốt kinh người, thường hay bất ngờ mà diệt binh trảm tướng. Những
nước cờ của y thâm ý trác tuyệt, độc đáo khác hẳn với cách chơi xưa cũ,
không khỏi khiến Phương Quân Càn mãn nhãn bội phục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.