KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 48

Tiếu Khuynh Vũ bất động thanh sắc, lẳng lặng nhấc quân ‘Tượng’ của

Phương Quân Càn ra khỏi cuộc cờ, chớp mắt, sĩ tốt đã nhập cung, trực đảo
Hoàng Long. “Chiếu tướng!” – Y đưa mắt nhìn hắn, đôi mắt tràn đầy ý
cười.

Phương Quân Càn thầm than thất sách, vội tìm cách gỡ, hắn xem xét kỹ

càng ván cờ nhiều lần hòng tính kế lật ngược tình thế, nhưng rồi phát hiện
thế lớn đã tàn, không còn cơ hội khuynh thiên đảo địa. Vì vậy quyết định
buông cờ, không hề cay cú, nở một nụ cười khoáng đạt, bình thản: “Ta thua
rồi!”

“Đa tạ Tiểu hầu gia nhường bước!” – Bàn tay phải quấn kim tuyến của

Tiếu Khuynh Vũ nhẹ đưa lên, chậm rãi vuốt lọn tóc mai đen nhánh, ung
dung hoa quý, mang theo nét cười ấm áp ngời lên trong ánh mắt, đồng thời
toát ra nét thanh hoa kiêu hãnh không thốt nên lời.

“Vô Song công tử đúng là danh bất hư truyền, kỳ môn độn giáp, cơ khí

kỹ xảo, cầm kỳ thi họa, xem quẻ đoán mệnh, trận pháp thao lược, không gì
không thông, không gì không biết. Thật không hổ danh ‘Thiên hạ vô song’.
Phương Quân Càn ta gặp được tri kỷ như vậy, thật không uổng kiếp này.”

“Tiểu hầu gia quá khen!” – Y cười, làn xuân thủy đen láy trong vắt như

pha lê, “Thiên hạ này làm sao tìm được hai người giống nhau như đúc?
Ngài hay ta, mỗi người đều là độc nhất vô nhị, mỗi người đều là ‘thiên hạ
vô song’. Đáng tiếc, đáng tiếc người đời không bao giờ chịu hiểu cái chân
lý hiển nhiên đó.”

Phương Quân Càn cười: “Haha, huynh nói đúng, ta sai rồi!”

“Công tử! Công tử! Không xong rồi!” Trương tiểu bằng hữu dáng điệu

hoảng hốt khẩn trương chạy bổ lên lầu, cắm đầu cắm cổ ào vào phòng riêng
của công tử. Phương Quân Càn nhịn không được liền trêu:

“Công tử nhà ngươi vẫn ổn, có gì không xong chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.