KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 495

Rất nhanh, Gia Duệ đế liền thu hồi biểu cảm hiếm gặp, thường thái uy

nghiêm lãnh khốc thản nhiên trở lại, bao phủ lên dáng vóc bệnh nhược ốm
yếu của lão.

“Trẫm không thể ngờ ngươi lại có thể kháng mệnh bất tuân, trợ giúp

Phương Quân Càn xuất chinh kháng địch… Khụ khụ khụ…”

Tiếu Khuynh Vũ chỉ lặng lặng lắng nghe, không có hồi đáp, dường như

cả người y đã chìm vào trạng thái nhắm mắt nghỉ ngơi.

“Nhưng về sau nghĩ lại, ngươi đã không làm sai… Phương Quân Càn

vẫn chưa thể chết, Đại Khánh hiện tại vẫn không thể không có hắn được.”

“Phương Quân Càn chết, Đại Khánh lấy cái gì chống lại ngoại bang?

Dân tâm một khi đã mất, Hoàng thất dựa vào đâu sống yên ổn ở Đại
Khánh.”

“Ngươi hẳn là đã nghĩ như vậy… Quả không hổ danh công tử Vô Song,

cái gì cũng suy nghĩ chu đáo toàn vẹn… Nhìn trên đại cục, thật sự không ai
có thể vượt qua ngươi được… Khụ khụ khụ… Trẫm… quả nhiên đã già
thật rồi…”

Hoàng đế, nói cho cùng cũng phải lão suy.

Tiếu Khuynh Vũ đột nhiên mở lớn mắt, đôi đồng tử tóe ra tinh quang sắc

bén tựa kiếm, buốt lạnh tê người.

“Chuyện của Phương Quân Càn tự ta biết xử lý, không cần ngươi nhúng

tay!” – Trong lời nói bình tĩnh thản nhiên của y toát ra sự lãnh lẽo giá buốt
của lưỡi đao sắc nhọn, không khí trong một thoáng chìm trong tịch mịch vô
thanh mà áp lực kinh người, “Đừng vẽ vời dông dài nhiều chuyện, giết hay
không giết hắn vốn là do ta tự quyết!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.