KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 493

Những kẻ đối với sự vụ luôn ra vẻ nghiêm trang trịnh trọng cùng lo lắng
đến mất ăn mất ngủ như gặp cường địch chỉ là những kẻ tầm thường không
đáng nhắc đến. Một vị thượng cấp chân chính có thực quyền, có năng lực
thực tế không cần nói nhiều, chỉ thản nhiên buông dăm câu dăm chữ là
quyết định sống chết của người khác, ngay cả khi đó là việc gia quốc hưng
suy.

Cũng như ở Bát Phương Thành, một số những quyết sách trọng đại

thường được Phương Quân Càn cùng Tiếu Khuynh Vũ những khi nhàn nhã
đánh cờ mà thuận miệng ấn định.

Với địa vị cao sang tôn quý, dưới một người mà trên muôn vạn của Tiếu

Khuynh Vũ lúc này, thái độ bình thản điềm đạm, xem đại sự như không của
y hẳn nhiên là hợp với lẽ thường.

Lao thúc lĩnh mệnh thoái lui.

Ngày hôm sau, hết thảy từ dân thường đến quan lại trong kinh thành đều

ngạc nhiên phát hiện ra, những kẻ lạ mặt với giọng nói ngoại lai cùng biểu
hiện lén lút kỳ quái đều biến đâu mất sạch, làm như chỉ trong một đêm mà
tất cả đều cùng chung ý nghĩ thoái ẩn giang hồ, rủ nhau mai danh ẩn tích.

“Ngươi làm rất tốt… Khụ khụ khụ…” – Thân hình Gia Duệ đế lọt thỏm

trong ngai vàng, hoàn toàn lạc lõng, đơn độc, long bào rộng thùng thình
không giấu nổi dáng người gầy gò trơ xương, càng làm cho lão trở nên bé
nhỏ và bạc nhược.

Sắc mặt vàng vọt tiêu điều cùng đôi tay gầy guộc run rẩy của lão luôn

luôn nhắc nhở Tiếu Khuynh Vũ một điều – người này, đã không còn bao
nhiêu thời gian nữa.

Mấy năm không gặp, cũng không thể ngờ lão lại bệnh tật yếu nhược đến

nhường này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.