KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 618

“Bây giờ, Tiếu thừa tướng đã kể hết sự tình cho Trẫm biết, Trẫm cũng

yên tâm phần nào!”

“Chỉ là… mấy ngày nay đã làm khổ Quân Càn rồi!”

“Tiếu thừa tướng mặc dù không tiện hành tẩu, nhưng lại là nhân trung

long phụng, tài hoa trác tuyệt, thế gian hỏi được mấy người? Người như
vậy, nếu đã có ý tìm ý trung nhân, thì phải là người như Thuần Dương công
chúa mới đủ điều kiện khiến cho y động tâm cảm mến…”

Giữa cung vàng điện ngọc, Phương Quân Càn ngơ ngác quỳ gối, tai hắn

ù đặc, từ nãy đến giờ, Gia Duệ đế huyên thuyên những gì hắn hoàn toàn
không nghe thấy.

Bãi triều.

Quần thần lục tục rời khỏi, Kim Loan điện nguy nga tráng lệ lại trống

trải tịch liêu.

Tiếu Khuynh Vũ cũng kích hoạt luân y di chuyển, vừa ra đến Ngự hoa

viên, chợt nghe một thanh âm hoang mang từ sau lưng truyền đến:

“Vì… sao… ?”

Luân y bất động, chỉ có giọng trả lời của người ngồi trên đó cất lên, vô bi

vô hỉ, lãnh đạm, bình tĩnh đến vô tình: “Ta, không chỉ là Tiếu Khuynh Vũ,
ta còn là công tử Vô Song, còn là Đại Khánh Hữu thừa tướng…”

Mỗi âm phát ra, như kim đâm nhức nhối, dao cứa buốt đau.

Mà, Tiếu Khuynh Vũ là người đau nhất.

Phương Quân Càn.

Ngươi sẽ không bao giờ biết là,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.