KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 629

không may.

Sau cơn chém giết chẳng chút hạ thủ lưu tình hay mềm lòng thương hại,

Phương Quân Càn cũng không hề liếc nhìn Nghị Phi Thuần một lần, lại
càng không theo lễ chào hỏi nàng cho phải phép, trước sau thẳng lưng sải
bước đến chỗ ngồi của công tử Vô Song, khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm vẫn
thản nhiên như cũ, không chút bận tâm.

Tiếu Khuynh Vũ thanh âm nhàn nhạt, chẳng chút bối rối bất an: “Phải

phiền công chúa sợ hãi. Thích khách dù đã trừng trị nhưng nơi dây không
nên ở lâu. Thỉnh công chúa nhanh chóng hồi kiệu, chúng ta phải rời khỏi
đây ngay!”

“Đa tạ Tiếu thừa tướng, đa tạ… Tiểu hầu gia!” Nghị Phi Thuần liếc nhìn

Phương Quân Càn thật sâu, trong mắt hàm chứa sự biết ơn cùng ngưỡng
mộ vô vàn, và còn ẩn hiện một loại cảm xúc thật phức tạp mà nhất thời
nàng không thể giải thích nổi.

Trong lòng cũng dâng lên cảm giác lạ lùng, thật kỳ quái, cả người nàng

như nóng bừng lên, lại có chút thẹn thùng e ấp, cảm giác này, bao nhiêu
năm qua chưa bao giờ nàng nếm trải qua…

Đội ngũ lại tiếp tục lên đường.

Phương Quân Càn đi song song bên cạnh Tiếu Khuynh Vũ, khuôn mặt tà

mị vẫn tỏ vẻ bình tĩnh như không.

Hiện tại mà nói, tâm tình của Tiểu hầu gia rất không được tốt, bởi vậy,

không một ai có dũng khí trêu ghẹo hắn lúc này, chẳng ai dại dột mà tự
khiến mình gặp chuyện xúi quẩy.

Hắn nhếch môi hắc hắc cười, giọng cười âm u đầy mai mỉa: “Tiếu thừa

tướng thật tốt quá đi! Chỉ vì muốn anh hùng cứu mỹ nhân mà cả Bát Long
Ám Tiễn cũng dám loạn dùng, không tiếc hy sinh cánh tay ư? Ai da, mỹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.