KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 87

Y thu dây, đôi mắt không động đậy, vẫn tĩnh lặng như không. Dường như

cuộc chém giết vừa rồi đối với y không một mảy may ảnh hưởng.

Dưới chân y, sáu thi thể nằm la liệt, Tiếu Khuynh Vũ không hề liếc mắt

nhìn lại, quay đầu về phía Phương Quân Càn: “Đã đi được chưa?”

Y mới chỉ cho Phương Quân Càn uống đan được khống chế độc tính

nhất thời của mũi tên, muốn hoàn toàn tống chất độc ra ngoài, cần phải lập
tức rời khỏi đó.

Phương tiểu hầu gia vẫn chứng nào tật ấy, cố bày ra nụ cười tà mị, khinh

mạn thế nhân: “Bổn hầu vốn là sao chổi chuyên gieo tai ương, trời đã định
ta còn phải gieo họa đến ngàn năm, lẽ nào lại yểu mạng được chứ!”

“Vậy thì tốt!” Tiếu Khuynh Vũ thúc nhẹ luân y di chuyển, hướng ra cửa

lớn. Phương tiểu hầu gia lúc đó mới biết trong luân y đã thiết kế sẵn cơ
quan, chỉ cần với tay kích hoạt, bánh xe sẽ tự chuyển động.

“Công tử người cẩn thận!” Thanh âm Mạc Vũ Yến hoảng hốt.

Lời còn chưa dứt, một ngọn đao nhanh như chớp hướng về phía Tiếu

Khuynh Vũ chém xuống. Chính là kẻ đầu lĩnh bị y phế bỏ hai mắt lúc nãy.

Ai cũng ngỡ hắn đã chết, nhưng thật ra vẫn đang thoi thóp. Tiếu Khuynh

Vũ một lúc đoạt mạng năm người kia cũng bỏ quên không đề phòng hắn.

Hắn nằm đó giả chết, chờ Tiếu Khuynh Vũ sơ xuất, sẽ dùng một đao trí

mạng kết liễu đời y.

Mắt thấy đao bổ nhào xuống.

Ánh đao sáng lóa hắt lên khuôn mặt Vô Song công tử.

Nhưng tên sát thủ bỗng thấy sau lưng đau buốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.