KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1139

Ngươi ít giả làm người tốt ở chỗ này cho ta, nếu như không phải ngươi,

ta sao có thể đối với Khuynh nhi như vậy?”

“Các ngươi...”

Vân Khuynh vốn có đáy lòng lộn xộn thành một đoàn có chút chán nản.

Bọn họ...

Tần Vô Song không nghe khuyên bảo cũng thôi, Tần Vô Phong lại theo

Tần Vô Song ầm ĩ, không chút nào chịu nhượng bộ, tình huống như vậy
khiến y không thể không quấn quýt sợ hãi song song cũng cảm thấy tức
giận không ngớt.

“Câm miệng hết cho ta.”

Thanh âm Vân Khuynh rất lớn, lớn trước nay chưa có, khuôn mặt nhỏ

nhắn tuyệt mỹ của y đỏ lên không ngớt, nỗ lực hít thở bình phục tình tự của
mình.

Tần Vô Phong và Tần Vô Song đều bị một tiếng quát lớn đột nhiên của

Vân Khuynh khiến ngốc ở tại chỗ, Tần Vô Song cứng rắn dừng lại tức giận,
Tần Vô Phong cũng thân thiết nhìn Vân Khuynh.

Khuôn mặt vốn có nghiêm túc của Vân Khuynh sau một khắc lại lập tức

trở nên uể oải, y nâng tay xoa xoa huyệt thái dương: “Vô Song đánh tiếp
cũng không thay đổi được chuyện đã xảy ra, hiện tại, chúng ta ba người đều
tự chia ra, đều tỉnh táo lại, sai lầm đã đúc thành, chúng ta nếu muốn có
phương thức giải quyết tốt nhất, đánh tiếp, chỉ càng ngày càng loạn.”

“Tiểu Khuynh nói rất đúng.”

Vân Khuynh vừa mới nói xong, ở cửa liền truyền đến thanh âm của Liên

Duyệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.