KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1412

Lông mày Tần Vô Hạ nhíu nhíu lại, một tay dừng trên dục vọng của Vân

Khuynh, một tay đem hai cổ tay mảnh khảnh của Vân Khuynh cố định trên
đá cẩm thạch.

Khuôn mặt tuấn mỹ vô tư của hắn vô hạn gần gũi dán lên khuôn mặt

tuyệt mỹ của Vân Khuynh, không ngừng cọ sát, đôi môi chậm rãi trong lúc
cọ sát lại dán lên môi Vân Khuynh, hôn lên.

Song song khẽ hôn lên môi Vân Khuynh, hắn mở miệng nói: “Là ta bức

ngươi... Khuynh Khuynh, ngươi không cần kinh hoảng, không cần sợ...

Tất cả mọi người sẽ không trách ngươi... Thả lỏng một chút, ngoan...”

Vào lúc quyết định làm như vậy, hắn hạ xuống quyết tâm muốn gánh

chịu toàn bộ hậu quả.

Đúng vậy, Vân Khuynh không có kêu hắn hỗ trợ, từ đầu đến cuối chưa

từng có ý kêu hắn hỗ trợ.

Là hắn, là chính hắn luyến tiếc thấy Vân Khuynh thống khổ, luyến tiếc

thấy Vân Khuynh dằn vặt chính mình như vậy, cho nên mới phạm vào sai
lầm cấm kỵ.

Thế nhưng, sai lầm như vậy, ở trong mắt Tần Vô Hạ, tuyệt đối là một sai

lầm mỹ lệ.

Tiểu thú dục vọng ở trong tay nóng bỏng không ngớt, xúc cảm mịn màng

không gì sánh được, tay Tần Vô Hạ nhẹ nhàng vuốt ve, hắn vươn cái lưỡi
đỏ tươi cạy mở môi của Vân Khuynh, tiến quân thần tốc, xâm nhập vào
trong khoang miệng ướt át mềm mại của Vân Khuynh, tận gốc đảo qua
hàm răng chỉnh tề truy đuổi cái lưỡi của Vân Khuynh.

Trên khuôn mặt tái nhợt của Vân Khuynh lại phủ thêm một tầng đỏ ửng,

lông mi đen đặc như cánh bướm đen run rẩy không ngừng, suy nghĩ của y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.