KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1455

buông hết gánh nặng tâm lý, tâm linh đạt được cứu rỗi.

“Nhị ca... Mấy năm nay, tiểu Khuynh cũng rất nhớ ngươi.”

Vân Hoán không nghĩ đến chuyện khiến hắn không rõ không biết không

nghĩ ra nữa, trên khuôn mặt tuấn mỹ vô tư của hắn toát ra ý cười ôn hòa và
thực lòng.

Như vậy mới đúng, Vân Khuynh như vậy, mới là Vân Khuynh năm xưa

không hề cố kỵ ỷ lại hắn, cũng là Vân Khuynh chỉ có thể biết nương tựa
vào hắn.

Long Liễm trừng mắt bóng dáng hai người ôm nhau.

Giữa hai huynh đệ, có cần phải thân mật như thế không???

Hiên Viên Bất Kinh nhìn sắc trời bên ngoài, nét mặt hiện lên một tia

chần chờ, sau đó nhấc chân chậm rãi bước đến gần Lạc Diễm.

“Ta muốn đi núi Vô Danh.”

Lạc Diễm nhíu nhíu mày: “Nếu muốn xem trò vui, ở chỗ này là được rồi,

sau đó có kết quả, bao vây ở núi Vô Danh tự nhiên sẽ không còn.”

Con mắt màu mực của Hiên Viên Bất Kinh gợn sóng không sợ hãi, nhìn

Lạc Diễm: “Ngươi biết, ta là đại hoàng tử Huỳnh Quang, dù ta không thừa
nhận phụ thân ta, nhưng ta vẫn không thể nhìn con dân Huỳnh Quang rơi
vào tuyệt cảnh.”

Lạc Diễm nhíu mày, trên khuôn mặt lẳng lơ tà mị mang theo vài phần

xem thường: “Lẽ nào, chỉ bằng một mình ngươi, liền muốn xoay chuyển
toàn bộ cục diện sao?”

Hiên Viên Bất Kinh như trước trấn định, lắc đầu: “Không, chỉ dựa vào ta

đương nhiên không được, thế nhưng, còn có ngươi nữa, Lạc Diễm, hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.