KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1864

Tần Vô Song là người yếu, hắn nghĩ Tần Vô Song như vậy đã không cần ca
ca đến cho hắn ỷ lại.

Thế nhưng...

Giờ này khắc này, hắn dùng một thứ chưa bao giờ có tiến gần đến tâm

của Tần Vô Song, hắn cảm thấy tâm Tần Vô Song đang chảy máu.

Chuyện Tần Vô Hạ lần này, khiến Tần Vô Phong hoàn toàn hiểu được

cảm thụ lần kia của Tần Vô Song.

Loại thống khổ này, không thua thống khổ lúc đó của hắn, lần này lại trải

qua chuyện Vô Hạ, cảm giác lúc này của Tần Vô Song nhất định là càng
đau càng đau hơn hắn khi đó, cũng đau nhức hơn hắn hiện tại...

Bất tri bất giác Tần Vô Phong cũng đi tới bên giường, hắn vươn tay đặt

lên vai Tần Vô Song, trong đôi mắt như hàn tinh lóe ra tình huynh đệ khẩn
thiết: “Nhị đệ, xin lỗi.”

Đã nhiều năm, Tần Vô Phong xưng hô Tần Vô Song, đều là Vô Song,

nhưng giờ khắc này hắn phát hiện, cho dù Tần Vô Song đã lớn lên, đã
trưởng thành, hắn như trước vẫn cần đại ca là hắn đến thông cảm, cho hắn
dựa vào, cho nên hắn vẫn muốn gọi hắn một tiếng đệ đệ.

Thanh âm tiết lộ tâm tình rõ ràng kia của Tần Vô Phong khiến thân thể

Tần Vô Song cứng đờ, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt tuấn
mỹ vô tư lộ ra dáng cười Tần Vô Phong quen thuộc...

Dáng cười hào hiệp tự tin giống như Tần Vô Song trước khi thú Vân

Khuynh: “Đại ca, các ngươi không sai, chỉ là yêu Khuynh nhi mà thôi.”

Tần Vô Phong gật đầu: “Đúng vậy... Thế nhưng, Vô Hạ tiểu tử kia, thực

sự là tiện nghi cho hắn... Từ trước đến nay, chưa từng thấy hắn thông cảm
những người làm ca ca là chúng ta này...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.