KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1892

“Tiểu Khuynh, không nên gọi hoàng thượng, gọi đa đa, ta cũng chỉ là đa

đa của ngươi. Ngươi có biết năm xưa Phàm nhi đem ngươi giao cho Vân
gia, đã phải dùng kiếm ép bọn họ nhận lấy ngươi... Vân gia lại đối xử tệ với
ngươi như vậy, ngươi nói, người như vậy còn đáng giá để Phàm nhi biện hộ
cho bọn họ sao???”

Vân Khuynh trầm mặc không nói.

Cá nhân y đối với Vân gia không có bao nhiêu cảm tình, nghe Hiên Viên

Ly Thiên nói như vậy, Vân Phàm sinh ra y dường như cũng không có bao
nhiêu thiện cảm với Vân gia.

Nói như vậy, tất cả của Vân gia, cũng đích xác không liên quan đến bọn

họ.

“Tiểu Khuynh, ta hiện tại chỉ có hai nguyện vọng, một là nghe thấy

ngươi và Bất Kinh gọi đa đa, cái còn lại, đó là tìm được Phàm nhi.”

Vân Khuynh giương mắt nhìn Hiên Viên Ly Thiên.

Trên người y chảy huyết mạch của Hiên Viên Ly Thiên, không có gì để

tính toán, chỉ là một tiếng xưng hô mà thôi: “Đa đa.”

Khẽ mở môi, Vân Khuynh nhẹ giọng nói.

“Tốt! Tốt! Tốt!”

Hiên Viên Ly Thiên nói ba tiếng tốt liên tiếp, sau đó cười ha ha, cười như

vậy, khí chất nho nhã trên người hắn ngày xưa đều biến mất, càng có vài
phần hào hùng phóng khoáng.

Biết đâu Hiên Viên Ly Thiên như vậy, mới là thiếu niên tướng quân ở

chiến trường không chỗ nào không thắng lúc Huỳnh Quang mới lập quốc
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.