Vân Khuynh cũng không giãy dụa, mặc hắn ôm lấy, dù sao y biết nguyên
nhân hắn làm như vậy, mặc hắn cũng tốt... Chỉ là biểu muội kia.
Hừ hừ, chút nữa, nhất định phải hỏi cho ra lẽ.
Liên Cừ vừa ly khai, Bạch Khuynh Vận liền theo đi ra ngoài.
Hắn vội vã đuổi kịp Liên Cừ, có chút nghi hoặc nói:
“Ta nghĩ đảo chủ không phải là loại người sợ nhiếp chính vương, lại
càng sẽ không ham mê quyền lợi của nhiếp chính vương, vì sao lại đáp ứng
hôn sự rõ ràng không thích hợp này???”
Liên Cừ trông thấy Bạch Khuynh Vận, thanh nhã như sen. trên khuôn
mặt tuyệt mỹ mờ ảo xuất trần lộ ra nhất mạt tiếu ý, hỏi ngược lại:
“Khuynh Vận sao biết hôn sự này không thích hợp???”
Bạch Khuynh Vận giật mình:
“Muội muội ngươi, rõ ràng không muốn... Ách, lẽ nào, ngươi đã tính quẻ
trước???”
Liên Cừ gật đầu lại lắc đầu.
Bạch Khuynh Vận càng thêm mơ hồ:
“Ngươi vừa gật đầu vừa lắc đầu, rốt cuộc là đã tính chưa???”
Nhìn khuôn mặt khả ái của Bạch Khuynh Vận phiếm hồng, mắt to tròn
mang theo cấp thiết, Liên Cừ cười:
“Lúc ta đáp ứng hôn sự, ta không có bói toán, chỉ là thấy nhiếp chính
vương là thật tâm thích Phù nhi, hơn nữa thái độ làm người của nhiếp chính
vương cũng không tệ, lại có thực lực nhất định bảo hộ Phù nhi, Phù nhi nếu