KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 463

Đầu ngón chân điểm qua hai bên tường, đi sâu vào trong con đường nhỏ

bẩn loạn này.

Không giống tiếng rên dọc theo đường đi, bên trong có vẻ rất an tĩnh.

Tần Vô Song hạ xuống trước một đại viện ( coi như là nơi có nhiều hộ

gia đình ở), viện tử kia chỉ còn nửa cánh cửa, nghiêng đi treo ở một bên,
như có như không muốn rơi xuống, nhìn qua cực kỳ nguy hiểm.

Tần Vô Song buông Vân Khuynh đẩy cửa đi vào, Hiên Viên Liệt Thiên

cùng Liên Phù theo sau:

“Buông... Ai cho ngươi ôm ta...”

Liên Phù nguyên là nhu nhược, tới Tần gia, giống như là có tâm phúc,

một điểm cũng không sợ Hiên Viên Liệt Thiên, một chút hoà nhã cũng
không cho hắn, luôn luôn lạnh lùng với hắn, hoặc là ác ngôn mà nói.

Hiên Viên Liệt Thiên lờ đi, cường thế lôi kéo Liên Phù không ngừng

giãy dụa theo Tần Vô Song và Vân Khuynh đi vào.

Bên trong có một đại thụ, rất thô, bốn năm tiểu hài tử đang trèo trên cây,

hoặc là ở dưới tàng cây hì hì cười.

Trong viện còn có mấy người hài tử khác ngồi chồm hổm trên mặt đất

nghịch đất cát.

Trong viện đại khái có năm sáu gian nhà tranh nhỏ nhìn như sắp đổ, có

mấy tiểu hài tử ngồi đờ ra trước cửa.

Bọn họ đồng dạng nhỏ gầy nhìn không ra niên linh, đồng dạng bẩn hề hề

nhìn không ra giới tính.

“Tiểu ngũ, tiểu mạc, tiểu hổ...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.