KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 565

miệng nhỏ đỏ hồng khẽ nhếch, không ngừng rên rỉ.

Song song dục vọng của Tần Vô Song có được an ủi, hắn cũng bắt đầu

thỏa mãn dục vọng của Vân Khuynh.

Ngón tay thon dài trượt theo vòng eo, xoa nắn ngọc hành tinh xảo phía

trước, bắt đầu đùa bỡn.

Một tay còn lại quấy nhiễu ra vào mật huyệt phía trước.

Đôi môi nóng hổi lưu lại từng chuỗi dấu hôn trên lưng tuyết trắng, lưng

Vân Khuynh dán lên da thịt trước ngực của hắn, cũng ấn lên tâm của hắn.

Rên rỉ ái muội trằn trọc không dứt bên trong ‘Phù phong các’ mãi cho

đến chạng vạng mới ngừng nghỉ, nghĩ đến hài tử hai người trong bụng Vân
Khuynh, Tần Vô Song phi thường ôn nhu, cũng không bị mất khống chế.

Tình ái qua đi, Vân Khuynh uể oải ngay cả đầu ngón tay cũng không

muốn động, được Tần Vô Song ôm vào trong lòng mệt mỏi nghĩ muốn ngủ.

Tần Vô Song ôm y, bá đạo giam giữ thân thể mềm nhũn của y vào trong

lòng, thoả mãn quan sát vết tích rậm rạp trên thân thể y do hắn lưu lại, đưa
tay kéo qua chăn bông bị bỏ sang một bên đắp lên thân thể hai người.

Vân Khuynh nhẹ giọng rên rỉ cọ cọ trong lòng Tần Vô Song, tìm một vị

trí thoải mái, bắt đầu ngủ.

Tần Vô Song còn lại là hai mắt yêu thương, thương tiếc nhìn khuôn mặt

nhỏ nhắn uể oải của y, trong đầu ngoại trừ Vân Khuynh và hài tử trong
bụng Vân Khuynh ra thì không còn cái gì.

Vân Khuynh lờ mờ dần ngủ, hắn vẫn như cũ không một chút buồn ngủ,

chỉ là si ngốc nhìn chằm chằm khuôn mặt Vân Khuynh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.