KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 618

Hai người đều là trầm mặc, cũng rất hài hòa.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, búi tóc của Vân Khuynh hơi buông, nghiêng

người tựa ở bên giường, một tay cầm noãn lô cách chăn bông đặt ở trên
bụng, một tay cầm sách, chăm chú nhìn.

Trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Tần Vô Phong là một loạt

nghiêm túc chăm chú, trầm mặc lật sổ trong tay, thỉnh thoảng xoát xoát viết
vài nét bút.

Thời gian im lặng trôi đi.

Vân Khuynh đem noãn lô trong tay đặt ở dưới giường, khép lại quyển

sách, lôi kéo chăn bông, nhìn về phía Tần Vô Phong.

Tần Vô Phong nhìn qua rất chuyên chú, rất tập trung, giống như là bỏ

quên toàn bộ bên ngoài.

Da thịt của hắn dưới ánh đèn chiếu lên màu mật ong, sợi tóc màu mực

bởi vì hắn cúi đầu, có chút buông xuống, vì khuôn mặt lạnh lùng nghiêm
nghị của hắn thả thêm một tia ôn hòa.

Vân Khuynh nhìn hắn, câu lên khóe môi, Tần Vô Phong nhìn qua rõ ràng

không phải là tuyệt thế khối băng, nhưng lại có thể tản ra một loại khí tức
xa cách cự tuyệt người khác tới gần.

Hắn rõ ràng bảo vệ bọn đệ đệ của mình như vậy, không phải là người

không có cảm tình, nhưng lại không biết cười???

Thực sự kỳ quái!!!

Thế nhưng hắn làm đại ca rất tốt, Vân Khuynh kiếp trước là con trai một,

kiếp này mặc dù có ca ca, nhưng ngoài nhị ca ra y cũng không thân cận với
ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.