KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 795

Đẩy cửa ra là trời băng đất tuyết chẳng hề thay đổi, ánh mắt Vân Khuynh

đảo qua mỗi một địa phương, tuyết trắng vọng vào trong mắt, trong lòng y,
lại cảm thấy ấm áp nhàn nhạt.

Ở đây, Tần phủ, có thể cho y cảm giác ấm áp, cảm giác về nhà.

Những ngày ở ‘Hồi Xuân đường’, tuy rằng y cũng được chăm sóc rất tốt,

thế nhưng, y vẫn nghĩ thiếu đi một loại cảm giác, khi đó y cũng không biết
thiếu cái gì.

Hiện tại trở về, rốt cục biết thiếu cái gì.

Ra là thiếu một phần thân thiết, ở nơi đó, y rõ ràng chỉ là một người

khách qua đường, sẽ không ở lâu, cho nên, mọi thứ nhìn vào trong mắt đều
là lạnh tanh.

Mà Tần phủ, y đã coi Tần phủ như nhà của mình, quay về nơi đây, toàn

bộ cảm giác đều xảy ra biến hóa, tất cả tất cả, cho dù là tuyết lạnh, ở trong
mắt y, cũng trở nên xinh đẹp vạn phần.

Tần Vô Phong đứng ở bên người Vân Khuynh, thấy trên khuôn mặt tuyệt

mỹ của y mang theo ý cười nhàn nhạt nhìn một mảnh cảnh đông này, hình
như là cực kỳ hạnh phúc vui sướng, từ đó tâm tình của hắn cũng bị dễ dàng
nhuộm theo.

“Ta cảm thấy đây là mùa đông ấm áp nhất.”

Tần Vô Phong mở miệng cảm thán, tình ý dạt dào đều giấu ở sâu trong

câu nói.

Vân Khuynh không biết có nghe hiểu ý của Tần Vô Phong nói hay

không, y vươn tay, đón lấy hoa tuyết còn đang bay xuống, gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.