KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 886

nhíu chặt lông mày, nhớ lại đau đớn khắc cốt ghi xương hai lần trước, cái
trán của y đổ mồ hôi lạnh lẽo:

“Đại ca...”

Dược...

Trước đây lúc cổ độc phát tác, người thứ nhất y nghĩ đến chính là Tần

Vô Song, thế nhưng, chẳng biết từ lúc nào, đại ca Tần Vô Phong này liền
thay thế địa vị Tần Vô Song ở trong lòng y.

Lúc đau đớn, người đầu tiên y nghĩ đến, biến thành Tần Vô Phong, Vân

Khuynh không biết chuyện này có nghĩa là gì.

May là đau đớn không liên tục bao lâu, Tần Vô Phong liền phá cửa mà

vào.

Lúc cuồng ma chi chứng của Tần Vô Phong phát tác, kỵ nhất chính là sử

dụng nội lực, nhưng Tần Vô Phong lại dùng khinh công, lúc đến trước mặt
Vân Khuynh, đầu của hắn đã đau nhức đến lức muốn nổ tung.

Nếu như không phải tâm tâm niệm niệm nhất định phải đem dược đưa

đến trong tay Vân Khuynh, hắn đã sớm lần thứ hai mất đi ý thức, rơi vào
trong sát ngược.

“Vân nhi... Dược.”

Tần Vô Phong đem bình sứ vẫn nắm trong tay đưa ra, con ngươi của hắn

đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, tản ra ánh sáng tà mị.

Tốc độ máu lưu động nhanh hơn nhiều lần, hắn có một loại xung động

khát máu, muốn giết người, muốn thấy dòng máu rực rỡ, muốn nhìn thấy
màu đỏ trước mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.