KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 1119

Ngô Nhược Thuỵ đặt tách trà xuống, đáy mắt loe loé ra một tia sáng. Bà

ta vừa quay đầu là hướng về tì nữ bên cạnh, gắt giọng ra lệnh.

" Mau đi gọi tiểu thư đến đây cho ta! Nàng ta hẳn là đã nghĩ thông suốt

đi!"

Tỳ nữ bên cạnh nghe lệnh liền cúi đầu, lui thân ra bên ngoài, từ đầu đến

cuối cũng không dám nhìn Ngô Nhược Thuỵ. Ngày hôm nay gió lớn, thế
nhưng bà ta lại phân phó mở cửa sổ cho thông thoáng. Gió thổi vào chính
là hất tóc mái của bà ta lên cao, để lộ ra vết sẹo dữ tợn. Vết sẹo thêm vào
phục sức trang trọng của bà ta hôm nay, quả thật là làm mọi người hận
không thể lập tức móc mắt đi ra.

Mắt không thấy, tâm cũng sẽ không phiền.

Tỳ nữ đi ra ngoài không bao lâu thì cửa viện bị người bên ngoài mạnh

mẽ đạp vào.

Cố Ân Kỳ hôm nay chỉ vận một kiện y phục bạch sắc đơn bạc. Tóc tuỳ ý

vấn lên cao, dùng một dãi lụa lơ đễnh quấn quanh buộc lại thành nơ con
bướm. Khí chất sạch sẽ, dung mạo xảo diệu, tinh tế kết hợp phong cách ăn
vận linh động đáng yêu quả nhiên là đối chọi một trời một vực với người
đang ngồi trên chủ vị.

Bất quá, Cố Ân Kỳ như thế, Ngô Nhược Thuỵ như vậy, chỉ cần người có

não thì nháy mắt một cái liền có thể phân ra ai cao ai thấp.

Cố Ân Kỳ giống như không nhìn thấy Ngô Nhược Thuỵ. Nàng thản

nhiên tiến tới ghế trên ngang hàng với bà ta ngồi xuống. Chỗ này bình
thường là chỗ phụ thân Cố Vĩnh Dật hay ngồi. Nay nàng ngồi xuống, quả
thật là áp trên đầu bà ta, chẳng khác nào hung hăng đánh lên mặt bà ta một
quyền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.