KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 220

Lãnh Hàn Thần đứng đằng sau nhìn chằm chằm vào tay nhỏ bé của Lạc

Y bị người ta nắm thấy vô cùng chướng mắt, liền bước lên phía trước đem
tay Tưởng Ánh phủi đi. Hắn còn rất đường hoàng lấy khăn tơ lụa tử sắc từ
trong ngực, thật cẩn thận lau từng đầu ngón tay Lạc Y như thể nàng vừa
chạm trúng gì đó vô cùng bẩn thỉu.

Hành động tự nhiên như nước chảy mây trôi của hắn không chỉ làm

Tưởng Ánh nghẹn họng trân trối mà Lạc Y cũng xấu hổ đến hai gò má
cũng đỏ lên.

Cố tình Lãnh Hàn Thần lại không hề hay biết. Nét mặt thiên chân vô tà

điềm tĩnh tỉ mỉ lau như thứ hắn lau không phải tay nàng là một thứ trân bảo
có giá trị vạn kim.

Lạc Y nhắm mắt lại, hít thở sâu gỡ bàn tay của Lãnh Hàn Thần ra. Nàng

thực sự rất tức giận nhưng nhìn mặt của hắn lại không thể phát tiết.

Lãnh Hàn Thần thấy tay Lạc Y đều đã sạch sẽ bóng loáng mới hài lòng,

đưa luôn khăn tay cho nàng rồi ngoan ngoãn đứng sang một bên.

" Thành chủ!"

Lạc Y quả thật không biết gọi gì mới đúng, nên quyết định gọi chức vụ

của Tưởng Ánh. Gọi như thế quả thật vừa không sai lại tiện lợi.

Tưởng Ánh cười ha ha vài tiếng hào sảng, trực tiếp bỏ qua Lãnh Hàn

Thần vẫn đứng đằng sau Lạc Y. Mặc dù vừa rồi quả là tình huống đủ mất
mặt nhưng sống nửa đời người, sớm đã tu luyện thành bộ mặt bình tĩnh,
không lạnh không nóng nha.

" Không cần câu nệ. Dù sao ta cũng xem như là học tỉ của ngươi nha.

Ngươi thật giỏi... Có thể khiến Vu Nhã đại sư nhận làm đồ đệ, ngày xưa ta
muốn học mà ngài không chịu dạy ta đâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.