KHUYNH THẾ THIÊN TÀI - Trang 447

cần phải cám ơn ta! Tính tình ta rất tốt bụng, rất thương người, thấy ngươi
có dụng tâm học hỏi vậy ta liền giúp ngươi một tay!"

Khóe môi Bạch Thừa Vũ giần giật liên hồi. Hắn thấy xuân quang phấp

phới trước mặt mình bỗng dưng tối đen, theo bản năng nhớ đến gương mặt
hung thần ác sát của Thiếu Tà ca mỗi lần đá vào mông hắn lại rùng mình
mấy cái.

Mợ nó! Khó khăn lắm mới thoát khỏi huấn luyện ma quỷ, hắn có chết

cũng không muốn trở về nhìn Thiếu Tà ca mặt hầm hầm đòi luận võ với
hắn đâu!

Lão đại, ngươi chắc chắn ngươi là người rất tốt bụng, rất thương người

sao? Ngươi hình như dùng lầm chữ rồi!

Trong lòng Bạch Thừa Vũ không ngừng mắng Lạc Y vô lương tâm,

nhưng trên mặt thì một chút cũng không dám biểu lộ. Hắn cố gắng treo lên
nụ cười được xem là hoàn mĩ nhất ở trên môi, nói đúng tình đúng lí.

"Lão đại. Ta biết ngươi là người vô cùng dịu dàng, vô cùng thiện lương,

vô cùng tốt bụng, vô cùng thương người. Nhưng bản thân ta tự thấy ta học
nghệ ngu dốt, tài năng thiển cận...Ừm, chính là người không đáng để đại tỉ
cân nhắc!"

Lăng Ngạo, Lập Khiêm và Cố Ân Kỳ trợn trắng mắt nhìn Bạch Thừa Vũ.

Thật không thể tin được người vừa lớn tiếng khen mình tài giỏi với

người đang hết sức thu nhỏ mình trước mắt là cùng một người!

Xem ra hôm nay không chỉnh được hắn rồi!

Mọi người khẽ thở dài, trong lòng đầy tiếc hận. Nhưng mọi chuyện chính

là vẫn chưa kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.