Cũng giống như Mã Bác, sau độ nửa chung trà, đan dược của Kỳ Phong
rốt cuộc cũng luyện xong. Hắn cẩn thận đem đan dược cho vào bình sứ rồi
đứng lui sang một bên.
Mộc Tập Luân thấy trên lôi đài đã xong, liền bước lên lôi đài. Đầu tiên là
đem bình đan dược cùa Mã Bác nâng lên. Không tiếc lời khen.
" Không tệ, không tệ. Hai khoả Bổ Tâm đan Trung phẩm! Rất tốt!"
Bình thường nghe người khác khen tặng đã quen. Nhưng lúc này Mã Bác
lại không chút nào cảm thấy vui vẻ, vẫn cảm thấy lo lắng không thôi.
Mộc Tập Luân cười cười, làm như không thấy vẻ mặt của Mã Bác, đi
qua chỗ của Kỳ Phong. Vừa mở bình ra hắn liền giật mình trừng lớn mắt.
Người ở dưới đài nghi hoặc, bắt đầu nhốn nháo muốn biết kết quả. Một
nam tử trung niên la to.
" Thành chủ, ngài mau công bố kết quả đi!"
Lời nói nhanh chóng được mọi người ứng thanh đồng tình.
Mộc Tập Luân hạ bình xuống, mở ra đan lô nhìn vào bên trong, hai tay
đều đã run run, hắng giọng tuyên bố.
" Chín viên Bổ Tâm đan, chất lượng trên Thượng phẩm!"
Trên Thượng phẩm?
Dưới đài một trận ngẩn người? Trên Thượng phẩm là Cực phẩm, đan
dược Cực phấm lại xuất hiện sao?
Tuy La Viễn thành toạ lạc ở xa, nhưng không lâu trước Đế Đô xuất hiện
đan dược Cực phẩm cũng có rất nhiều người biết đến.