Mọi người trong lòng không khỏi cảm thán than một tiếng. Chuyện tốt
sao đều rơi vào đầu người họ Âu Dương a?
Mã Bác sớm đã lo lắng thua cuộc, nhưng nghe đến số lượng cùng chất
lượng đan dược liền kích động nhào qua đem bình đan dược giật lấy. Vừa
nhìn đến viên đan dược bên trong hắn một bộ dạng không tin lắp bắp.
" Không... Không thể..."
Mộc Tập Luân sợ Mã Bác nổi lòng tham ăn mất đan dược liền vội vàng
giật lại, yêu thích không buông tay. Hắn cười nịnh nọt hướng về phía Kỳ
Phong.
" Âu Dương nhị thiếu, ha ha, chỗ quen biết ngươi hay cấp ta bán rẻ đan
dược được hay không?"
Kỳ Phong nhìn bộ dáng của Mộc Tập Luân không nhịn được nổi lên từng
tầng gai ốc. Nhưng đây là thành phẩm tốt đầu tiên của hắn, hắn muốn giữ
lại liền hứa hẹn lần sau khiến Mộc Tập Luân nuối tiếc không rời, liên tục
nhắc đi nhắc lại Kỳ Phong lần sau nhất định phải đem đan dược bán rẻ.
Kỳ Phong gật gật đầu, không quan tâm Mã Bác đang thất lạc tâm tình,
rời đi cùng người Âu Dương gia. Trong lòng hắn sớm đã vui hỏng.
Đến hắn cũng không ngờ thành quả tốt như vậy đâu!
Có tỉ tỉ, thật tốt a!