KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 107

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

Võ Văn Hà

Võ Văn Hà

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 31

Chương 31

TỌA ĐỘ LỬA… CỬA MỞ VÀO STUNG TRENG.

Mờ sáng, tôi bị đánh thưc bởi TMT 95, ông làm dấu hai ngón tay kẹp

lại… tôi hiểu là ông muốn thuốc… bật nhanh dậy tôi lấy thuốc đưa cho
ông… kiếm tờ giấy, ông cuốn… châm lửa và hút. Ông cố nén hơi thuốc và
có lẽ nuốt luôn, vì không thấy ông nhả khói ra (phải công nhận ai cũng
khen thuốc này quá đã… giải quyết cơn ghiền thuốc) gương mặt ông tươi
tỉnh ra… thấy C trưởng c6 đi nhanh về hướng chúng tôi, với gương mặt
thăm dò… Ông cười và nói nhỏ với tôi “Khốn nạn cho cậu rồi”… và khốn
khổ thật sự, một điếu nữa phải chi ra… C trưởng c6 ngồi xuống ngay võng
tôi, và cố hút lấy hút để điếu thuốc, đến nỗi điếu thuốc “đỏ nòng”… phán
một câu xanh rờn “Đã quá Thủ trưởng, cảm ơn cậu nhé!”

Đúng sáu giờ, PRC 25 đến phiên mở máy và liên lạc về SCH, anh thông

tin nhận, dịch và đưa bức điện cho ông, tôi thấy TMT chau mày và nhanh
tay lấy tấm bản đồ, còn trên nắp ba lô đầy sương đêm (không ướt vì có bọc
plastic dày) lấy khăn quấn cổ lướt qua bề mặt tấm bản đồ, và xem chăm
chú… ngẩng lên nhìn tôi… lại thuốc.

Nhiệm vụ được triển khai như sau: Trinh sát sẽ dẫn một b của c5 d2 có

PRC25 đi kèm, dưới sự chỉ huy của anh Thạc C phó c5, luồn rừng về phía
trước khoảng 3 km, quan sát tình hình địch khu vực này, vì cấp trên thông
báo có một lực lượng lớn của địch, đang tập trung quân tại đây, tuyệt đối
không để bị lộ, nếu bị lộ có quyền nổ súng và rút lui.

Nhai vội bao cơm sấy chưa pha, chúng tôi lên đường khi sương sớm

chưa tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.