Nắng đã lên và đường bụi mù khi xe chạy qua... Hơi thở chưa kịp ra khỏi
mũi khỏi miệng, hình như đã bị rút kiệt hơi nước làm cho đặc lại. Bụi đất
chỉ chờ hé miệng ra là đã tràn vào, nên giọng nói cứ lao khao, ram ráp.
Hai bên đường phần lớn chỉ có các loại cây họ dầu lá rộng, rụng lá vào
mùa khô, xen kẽ là những cụm bằng lăng trắng... Đang là thời kì cao điểm
của mùa khô, rừng khộp trụi lá, ngỡ như là... rừng chết, không còn thấy
màu xanh, chỉ thấy những thân cây sần sùi xám mốc, những cành nhánh
khẳng khiu, trơ trụi lá và nắng như đốt bỏng da người... Bởi sắc vàng lấp
lánh miên man khắp cánh rừng. Bởi những chiếc lá vàng rụng chấp chới,
ngập ngừng trong nắng nghiêng ban mai.
Xe vượt qua những vùng khô cằn bỏ hoang, mặt đất là các loại cỏ, le và
cây con mọc dày đặc. Cỏ cháy vàng suộm, khô giòn từng đồi, từng cánh
đồng nhìn mà nhức cả mắt.
Khi còn ở XA – XB, những cánh rừng khộp mới ngày nào còn mơn mởn,
tươi xanh, trên đường đi trinh sát địch, vẫn dừng chân bên các bờ suối của
cánh rừng khộp mà nghỉ. Thế mà giờ đây, chỉ sau vài tháng, những cánh
rừng khộp như vừa qua cơn bệnh trọng... Rừng khộp có lẽ là nơi cảm nhận
được hết cái khốc liệt của mùa khô. Suối trơ đáy. Gió hình như không thể
đến được nơi này…
Anh xạ thủ trên tăng luôn quan sát hai bên đường, tay đặt vào súng, mặt
như đanh lại… thỉnh thoảng đưa tôi bi đông nước của anh, tôi cũng tranh
thủ làm vài nắp cho đỡ khô họng.
Súng máy M113 bắn vào hai bên đường liên tục, anh em BB cũng bắn
cầm chừng những nơi nghi vấn, và cả tuyến đường đến Chhep chúng tôi
không gặp sự kháng cự của địch.
Khoảng mười một giờ trưa, chúng tôi đến thị trấn Chhep (trên bản đồ
thuộc tỉnh Preah Vihear) khi cách Chhep khoảng 2 km, tôi nhìn thấy bên vệ