KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 265

Liên tiếp những tiếng nổ, những trận địch tập kích. Những anh em không

còn nữa. Giờ phút căng thẳng, một mất một còn với những bóng ma áo đen
kia. Thôi tự nhủ lòng mình… không chùn bước nao núng. Những ánh mắt
cậy trông của anh em trong giờ phút nguy hiểm nhìn mình. Chỉ cần một
chút nao lòng, mất tỉnh táo... máu sẽ đổ một cách vô ích.

Ngần ấy con người… ngần ấy gia đình… ngần ấy nỗi đau... đâu phải chỉ

mình ta.

Đâu chỉ một thuyền ta ngược, thuyền ta xuôi giữa đại dương bao la. Bão

gió sẽ qua đi, và sau cơn giông bão thì trời lại sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.