KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307 - Trang 38

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

KÍ ỨC CỦA MỘT NGƯỜI LÍNH TRINH SÁT SƯ 307

Võ Văn Hà

Võ Văn Hà

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 9

Chương 9

ĐỨC CƠ KHUNG TRỜI BÌNH YÊN.

Ngày thứ hai sau khi về lại hậu cứ, đơn vị tổ chức họp Hội đồng quân

nhân tổng kết cả một đợt đi chiến dịch… nhận xét... tuyên dương… khen
thưởng… đề nghị phong quân hàm… và điều quan trọng triển khai kế
hoạch huấn luyện binh chủng, điều mà anh em chúng tôi chưa biết gì... và
theo lệnh của F chúng tôi phải thực tập sử dụng bản đồ trên mọi địa hình:
rùng núi nguyên sinh (vùng Đắc Tô Tân Cảnh), rừng thưa độ che phủ dưới
25% (Đắc Pơ – Hà Tam), xác định bản đồ trong thành phố (Pleiku –
Kontum), địa hình đồi núi phức tạp (Chư Nghé, điểm cao 421) thời gian
quá gấp, nên đơn vị yêu cầu không nên báo về gia đình, tránh tình trạng gia
đình lên thăm, dễ gây hiệu ứng mất lính như những đợt trước... cũng như
nghe tiếng ùng oàng từ phía bên kia biên giới…

Ngày thứ ba, chúng tôi có một ngày để chuẩn bị quân tư trang, nghỉ ngơi

lấy lại sức, và cả bọn đều nghĩ rằng: cách hồi sức tốt nhất là qua giao lưu
với chị em e746 đang trồng cao su ở khu vực này. Có lẽ không có gì dễ hơn
việc bộ đội làm quen với bộ đội… chóng vánh nhưng mang rất nhiều màu
sắc... chúng tôi qua c3 e746, khi chị em nhà mình đang làm cỏ cao su được
vài tháng tuổi, những hàng cao su thẳng tắp mơn mởn trong nắng trời Tây
Nguyên, màu xanh của sự sống đang phát triển, mặc cho tiếng súng chỉ nổ
cách đó chưa đầy 10 km…

“Đồng hương ơi! Đồng hương quê ở đâu vậy?” Hàng trăm câu hỏi như

nhau, được phát ra từ những cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, mang âm
hưởng nhẹ nhàng của xứ Huế, trọ trẹ khó nghe của Quảng Bình, Đồng
Hới…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.