nổi tiếng về nghề dệt chiếu - đã mang tới những chiếc chiếu hoa cạp điều
để trải một đoạn đường mà người anh hùng dân tộc tiến ra pháp trường để
thọ án tử.
Tên đao phủ hôm ấy là một người Khơ-me, thường được dân Việt gọi là
“bòn”Tưa, y được người Pháp trả công cho mỗi cái đầu chém rụng bằng
một quan tiền.
Tương truyền rằng trước khi hành quyết, Pháp hỏi ông cần ân huệ cuối gì
không thì ông chỉ xin uống một trái dừa tươi.
Uống xong, ông ngâm sang sảng một bài thơ tuyệt mệnh sau đây:
Thư kiếm tùng nhung từ thiếu niên
Yêu gian đảm khí hữu long tuyền
Anh hùng nhược ngộ vô dung địa
Báo hận thâm cừu bất đới thiên.
Thi sĩ Ðông Hồ, một văn nhân nổi tiếng, sinh trưởng tại Hà Tiên đã dịch:
Theo việc binh nhung thuở trẻ trai
Phong trần hăng hái tuốt gươm mài
Anh hùng gặp phải hồi không đất
Thù hận chang chang chẳng đội trời.
Rồi ông đứng lên vén tóc gáy, nghểnh cổ bảo tên đao phủ thủ hãy chém
một nhát cho thật mạnh để đầu được đứt lìa.
Theo truyền thuyết, khi lưỡi đao hạ thủ, đầu lìa khỏi cổ, nhưng ông vẫn kịp
đưa hai tay hứng lấy, đặt lại trên cổ rồi mới chịu ngã gục xuống nền đất.
Cái đởm khí ấy của ông khiến ai nấy chứng kiến thảy đều bàng hoàng và
cảm phục.
Câu chuyện vừa kể tuy không rõ thực hư bao nhiêu phần, nhưng qua đó