KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 271

đoán chắc là ở đấy sẽ xảy ra việc chi nên chàng định hỏi lại Lục Bất cho ra
đầu đuôi xem sao.
Không ngờ chàng chưa kịp hỏi thì đã thấy Chư Ỷ Phương ra dáng khó khăn
nét mặt mà nói với Lục Bất rằng:
- Động Lưu Xuân là ở chỗ nào chúng tôi chỉ sợ rằng những nơi xa lạ như
thế, người nhà tôi chưa chắc đã để cho đi...
Lục Bất hòa thượng nghe nói, cười nhạt bảo Chư Ỷ Phương răng:
- Tôi chỉ hỏi cô nương muốn đi hay không, cái đó là tùy ở ý cô nương? Còn
sợ người nhà bằng lòng hay không, cái đó không cần hỏi đến...
Chư Ỷ Phương ra dáng trầm ngâm nghĩ ngợi một lúc, rồi nét mặt có vẻ thẹn
thò e ngượng, ấp úng nói lên rằng:
- Theo ý chúng tôi, chúng tôi muốn rằng đại sư hãy thư tâm lưu lại ở đây
mươi hôm, để xem thằng khốn nạn ấy nó có bén mảng tới đây thì đại sư trị
giúp ngay đi, thế là rảnh chuyện.
Lục Bất hòa thượng thấy Chư Ỷ Phương nói vậy, liền đưa mắt nhìn Chư Ỷ
Phương một lúc rồi nói lên rằng:
- Tôi trông dáng cô nương, hình như cô nương không muốn theo đi thì
phải.
Chư Ỷ Phương lặng ngắt không trả lời. Lục Bất hòa thượng thấy thái độ
như vậy, liền ngửa mặt lên trời nhắm đôi mắt lại, lắc đầu quầy quậy rồi
cười ha hả lên mà nói:
- Nếu vậy được lắm, cô nương hãy cứ ở nhà xem sao không cần phải đi đâu
nữa.
Hoàng Vân Nhi vội hỏi Lục Bất hòa thượng rằng:
- Vậy dám thưa đại sư, hiện giờ Tiêu sư huynh con định ý ra sao, xin đại sư
cho chúng con được biết...
Lục Bất hòa thượng cười khì khì mà đáp rằng:
- Cái đó rồi sau đây ngươi sẽ biết không cần phải hỏi lắm thêm phiền.
Hoàng Vân Nhi thấy vậy đành phải lặng yên không dám hỏi han chi nữa.
Đoạn rồi trong một lúc trời đã sáng, Lục Bất hòa thượng liền bảo Vu Anh
cùng Hoàng Vân Nhi rằng:
- Công việc ta dặn các ngươi, các ngươi nên bắt đầu ra đi ngay giờ, rồi thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.