KIẾM CHÂU DUYÊN - Trang 413

Trương Tuẫn Tử

Kiếm Châu Duyên

Hồi 32

Nghi lòng vợ bạc, xuýt gây giông tố bể trần,

Gặp mặt sư già, bỗng được xum vầy duyên cũ.

C

ách đó chừng hơn một tháng trời, Diêu Cương về tới Nhã An, chàng lại

loanh quanh vơ vẩn 4, 5 ngày trời tìm khắp các nơi phố xá cũng không thấy
bóng Tấn Từ đâu. Diêu Cương lấy làm nóng lòng sốt ruột, không hiểu cơ
sự ra sao.

Một hôm, Diêu Cương đương đứng vẩn vơ thơ thẩn trước cửa một khu
miếu cổ là nơi mà buổi tối chàng vẫn nằm nhờ ngủ trọ trong mấy mươi
hôm thì chợt đâu thấy phía kia có một đôi trai gái, mỗi người cưỡi một
ngựa, nhởn nhơ đi qua. Diêu Cương đưa mắt nhìn người đàn ông thì thấy là
một chàng thiếu niên tuấn tú ăn mặc rất sang, còn người con gái thì cũng ăn
mặc rất sang trọng, song mặt mũi dáng dấp thì giống vợ chàng là Tấn Từ
như đúc. Duy khi đôi trai gái ấy cưỡi ngựa đi qua trước mặt Diêu Cương thì
người con gái ngồi trên mình ngựa, chỉ khẽ liếc nhìn qua Diêu Cương một
tí rồi lại đi ngay, coi bộ như là vô ý.

Diêu Cương thấy vậy, ngạc nhiên kinh lạ, cho là vợ mình thay lòng đổi dạ
mà hiện nay theo lấy người nào. Chàng vừa nghĩ vừa toan theo bước đi dò
thì chợt lại thấy có hai người nữa ra dáng nhà quê, anh lững thững theo sau
để nghe thì thấy một người nọ bảo người kia rằng:
- Cái con bé vừa rồi nghe nói nó đã lấy chồng rồi đấy, vả lại cũng có biết
được ít nhiều võ nghệ, thế mà nay nó bỏ cả chồng quên cả võ, đi theo thằng
cha họ Tằng để cướp bóc làm càn, không còn biết gì là liêm sĩ nữa...

Người này vừa nói tới đó thì người kia đã ngắt lời mà rằng:
- Ai còn lạ gì hai đứa ấy nữa... Bây giờ đã gần tối rồi, chắc là chúng nó lại
kéo nhau đi cướp bóc ở đâu, chứ còn làm được trò gì nữa....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.