KIẾM CHỦNG - Trang 6

rồi Bạch Hạc không còn kêu to nữa, bay thẳng lên trời cao, trong đêm trăng
dần dần hóa thành một chấm đen nhỏ rồi mất hút.

Khi đó Kim Xà vẫn đang cuốn mình dưới ánh trăng trông như là một

khối đá vàng.

Trong lòng nó cực kỳ khiếp sợ, đại địch của nó cứ như vậy đã trở thành

tọa kỵ của người khác. Trước kia nó nghe nói có rất nhiều đại vương pháp
lực cao thâm đều bị người thu làm tọa kỵ, trong lòng còn không tin, cảm
thấy trong thiên hạ lấy đâu ra người có thể thu những đại Vương kia làm
tọa kỵ. Nhưng mới rồi chứng kiến người kia mới vỗ nhẹ lên đầu, thế mà đã
nghiễm nhiên thu được Bạch Hạc làm tọa kỵ khiến cho nó có một loại cảm
giác không chân thực. Trong lòng chấn động, cảm thấy như bị đánh vào
đầu.

“Đến khi nào ta cũng có thể giống hắn, đạp không trục nguyệt, đi khắp

giang sơn thiên hạ…”

Một loại ý niệm khó có thể miêu tả nổi mới xuất hiện trong đầu lại bị nó

ném bỏ, nhìn chung quanh một chút, lập tức trườn vào bóng tối, dưới ánh
trăng trông như một sợi dây vàng.

Nó quyết định càng phải cố gắng tu hành.

Xuân đi thu đến, hoa khai hoa lạc, một năm rồi lại một năm.

Kim Xà cảm thấy mình càng thêm nhạy cảm, tốc độ cũng càng nhanh,

nhún mình một cái giống như mũi tên xuyên không, bắn ra xa mấy trượng,
thế nhưng thân hình vẫn như cũ nhỏ như một chiếc đũa, trên người lân giáp
càng thêm sáng bóng, nhìn thoáng qua giống như một cục vàng thỏi.

Nó không biết từ lúc nào đã chán ghét ăn động vật, ngoại trừ thổ nạp

nguyên khí ra cũng chỉ ăn hoa quả trong núi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.