KIẾM KHÁCH LIỆT TRUYỆN - Trang 119

trong con mắt của chủ nhân và hậu bối.
Lúc này Musashi bắt đầu bước đi không theo quỹ đạo của chuyện
“xuất thế lập thân” thông thường trong xã hội võ gia nữa. Lúc này đã quyết
ý, khắc cốt ghi tâm rằng cần phải lập thân bằng một chữ “nghệ”! Phải rồi,
cô kiếm!
Cho đến khi tới chiến trường Sekiga Hara thì chỉ toàn bị bắt mang
hành lý, quân lương. Nhưng vào cuối đời dường như Musashi có chút thổi
phồng. Khi được Hosokawa Churi, thành chủ Kumamoto xứ Higo cho vời
đến thì có viết trong tờ dâng lên chúa như sau:
- Từ thuở nhỏ đã sáu lần ra chiến trường, trong đó bốn lần đi tiên
phong.
Rồi lại thêm “Đây là chuyện có chứng cứ hẳn hoi”. Chắc là lúc đó
có người chiến hữu nào biết chuyện, nhưng thân phận lính trơn thì “đi tiên
phong” chẳng phải là công trạng gì.
Nhưng có chuyện như thế này. Trước khi đội quân của Shinmen đến
Sekiga Hara thì không biết phải dựng doanh trại ở chỗ nào, Musashi cùng
bọn lính trơn vào núi dò xét tìm củi. Cả bọn đến trước một bờ vực, dưới
vực là dấu tích của một bụi trúc bị đốn phạt. Bốn bề trơ ra những gốc tre
trúc nhọn hoắt, tua tủa. Musashi quay lại hỏi bọn lính trơn
- Thế nào, các ngươi có đủ dũng khí nhảy xuống không?
- Đồ điên!
Nếu nhảy xuống vực thì sẽ bị bụi trúc kia đâm thủng chân ngay.
Musashi vẫn thản nhiên nói
- Nếu có địch quân di chuyển dưới đây thì các ngươi làm sao? Chỉ
đứng thẫn mặt ra đây sao?
- Đừng có phách lối, ngươi nhảy xuống xem sao.
- Được.
Vừa thét lên, Musashi đã ở dưới vực rồi. Chân bị đâm thủng nhưng
vẫn cứ nhảy bật lên rồi bình thản bỏ đi mất. Quả là một dũng khí không
bình thường. Ngay cả những người tinh thần không bình thường thì chuyện
tự làm mình bị thương cũng không phải là chuyện bình thường. Có lẽ là
Musashi muốn quảng bá tên tuổi của mình trong chốn ba quân chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.