KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 106

Chiếc ô mở ra, không ngừng xoáy tròn, người cũng lùi nhanh!

Ám khí bị đánh bạt hết, người cũng lùi cực nhanh.

Nhưng giữa tiếng gió rít đầy trời, trăng sao u ám vẫn có một mũi thấu

cốt đinh bắn trúng chân người đó.

Ám khí Đường môn vẫn là không thể phòng bị.

Nhưng kẻ càng khiến người ta không thể đề phòng này, không ngờ lại

là Hà Côn.

Đặng Ngọc Hàm rút bội kiếm ra, khàn giọng quát:

- Ngươi, ngươi chính là Vô Hình.

Hà Côn mỉm cười rất ôn hòa, thậm chí là rất khúm núm:

- Đúng, ta chính là Vô Hình.

Tiếp đó cầm ô, che mưa che gió, phảng phất như một người rất hèn

mọn, rất hy vọng tìm được một chỗ che chở.

Nhưng không ai có thể quên, chiếc ô trong tay hắn là một mũi đao sắc

đã đâm thủng ngực Đường Nhu.

Thân thể Đường Nhu bắt đầu nhũn ra, hắn từ từ gục xuống đất, cười

mà như không phải cười, nói:

- Không ngờ ta lại chết trên tay ngươi.

Vô Hình vội vã nói:

- Ta cũng không ngờ.

Đường Nhu đã sắp ngã ngồi xuống, vẫn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.