KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 108

Đúng lúc đó, chợt nghe nghe thấy một tiếng kêu thảm!

Trên mặt Vô Hình bị bắn trúng một nắm kim châm.

Ít nhất cũng có ba trăm mũi châm bạc.

Mặt Vô hình trong chớp mắt đã biến thành tổ ong.

Vô Hình nhảy dựng lên, đưa tay ôm mặt, vừa gào thảm vừa tìm kiếm

chiếc ô vải dầu, cuối cùng lại trượt khỏi tảng đá, rơi vào giữa sóng dữ,
thoáng cái đã biến mất!

Thiết oản thần ma ngẩn người, Tiêu Thu thủy lập tức nhân cơ hội vọt

tới, nâng Đường Nhu dậy, chỉ thấy gã thiếu niên ôn nhu văn nhã này vậy
mà lại mỉm cười, nói:

- Hắn... Hắn tìm trên người tôi... Không có ai... Không có ai dám đụng

vào người Đường gia chưa chết...

Tiêu Thu Thủy thấy hắn y phục nhuộm hồng, khóe miệng vương một

tia máu, lòng đau như cắt:

- Đúng thế, đúng...

Đường Nhu yếu ớt nhìn Tiêu Thu Thủy, khó nhọc hỏi:

- Tôi... tôi thật sự sắp chết sao?

Tiêu Thu Thủy không trả lời, mưa gió càng mãnh liệt.

Đường Nhu nhắm mắt lại, bình tĩnh nói:

- Tôi biết... Tôi biết mình thật sự sắp chết rồi...

Bỗng nhiên hắn mỉm cười như một đứa bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.