KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 109

- Hắn... Hắn còn tưởng ám khí của tôi thật sự có độc... Đường Nhu tôi,

ám khí của Đường Nhu từ xưa đến nay chưa bao giờ có độc... Cao thủ ám
khí chân chính đều kiêu ngạo... Không cần phải dùng độc...

Đường Nhu vẫn luôn rất kiêu ngạo. Hắn mặc dù không phải người quá

nổi tiếng trong Đường môn, võ công cũng không phải là đỉnh cao, nhưng
không nghi ngờ gì, hắn là một người rất có cá tính, rất tự phụ.

Tiêu Thu Thủy rưng rưng lệ, gật đầu.

Đường Nhu từ từ mở mắt ra, nắm tay Tiêu Thu Thủy, thốt lên một câu

cuối cùng:

- Nếu như... Nếu như cậu gặp người nhà tôi... Đường Đại... Cậu thay

tôi hỏi hắn... Tại sao Đường gia chúng ta... Không kết thành thiên hạ...
Thiên hạ đệ nhất gia... Mà phải để cho Quyền Lực bang.... để đám chuột
nhắt đó hoành hành...

Đường Nhu nói tới đây, đầu ngả sang bên, gục vào lòng Tiêu Thu

Thủy, không còn nói tiếp được nữa.

Thiết oản thần ma vừa lộ lời, Đường Nhu kịp thời nghiêng người, đao

tuy đâm trúng ngực phải, trượt khỏi trái tim... Nhưng lồng ngực vẫn là chỗ
yếu hại, Đường Nhu vẫn không thoát khỏi cái chết.

Nhưng câu nói cuối cùng của hắn, chẳng bao lâu sau liền làm giang hồ

nổi lên một trường phong ba cừu sát, gió tanh mưa máu.

Mưa gió thê lương.

Tiêu Thu Thủy đặt Đường Nhu xuống, chậm rãi đứng dậy.

Thiết oản thần ma đứng sừng sững giống như một ngọn tháp u tối, to

lớn không gì sánh được. Hắn bỗng vung tay, từ sau tảng đá co hai gã đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.