KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 34

Hàm mà rơi mất, trường bào buông lỏng, giữa sông gió lớn, áo trắng tung
bay, thổi dính sát vào người, thật giống như đang bay vậy!

Mắt thấy thuyền rồng sắp sửa đuổi kịp họa phương, mà họa phương

cũng sắp sửa đâm vào đá lớn.

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp mắt, thuyền rồng của Tiêu Thu

Thủy áp sát vào họa phương, trước mắt đã là một vách đá.

Chỗ này nước sống vừa xiết, vừa hẹp, nếu như sát thuyền mà đi thì lúc

nào cũng có thể bị đâm hỏng, còn nếu như Tiêu Thu Thủy chậm lại, một
chút thôi thì họa phương tất đâm vào bãi đá, muốn cứu cũng không kịp!

Hay cho Tiêu Thu Thủy, hắn lại đột nhiên gia tăng tốc độ!

Thuyền rồng của Tiêu Thu Thủy nhanh như chớp vượt qua họa

phương, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc cơ hồ đâm trúng vào vách đá,
nhưng Tiêu Thu Thủy chợt dùng tay trái bắt lấy tảng đá, vụt dừng thế chạy
của thuyền, tay phải cầm mái chèo, đánh tới phía họa phương, muốn cản nó
lại!

Cú cản này Tiêu Thu Thủy cũng không nắm chắc được bao nhiêu,

nước sông chảy xiết như vậy, họa phương chạy nhanh như vậy, Tiêu Thu
Thủ mắt thấy nó chỉ còn cách tảng đá lớn có mười mấy thước, chỉ mong
cản lại được một chút rồi tính toán sau!

Ngay lúc đó, hắn chợt nhìn thấy, trên tảng đá giữa sông không ngờ lại

có một người!

Một ông lão đánh cá áo vải, vậy mà lại thả câu ở chỗ này!

Chỉ thấy ông lão vụt mở mắt, tinh quang tứ xạ, đứng tấn vững vàng,

vung cần câu trong tay ra, chặn lấy họa phương. Cần câu không ngờ lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.