KIẾM KHÍ TRƯỜNG GIANG - Trang 47

Tiêu Thu Thủy đáp:

- Đại thúc vừa rồi là hảo thủ trên thuyền xanh. Đoạn sông dài hơn trăm

trượng vừa rồi, đại thúc đổi tay ba lần, ngừng chèo một lần, thật sự là rất
giỏi...

Đại hán trung niên lại thất kinh, tiếp đó là một trận mê mang. Nhưng

chuyện khác không nói, chỉ riêng cùng một thuyền đã có mười hai người,
động tác nhanh nhẹn, xen kẽ loạn xạ, không khí sôi trào, làm sao mình đổi
bao nhiêu lần tay chèo người thanh niên này lại đều rõ ràng? Khoảng cách
đó xa lắm cơ mà.

Tiêu Thu Thủy ngừng lại một chút, bỗng nhiên nghiêm mặt nói:

- Xin hỏi đại thúc, tại sao đến điểm cuối cùng lại đột nhiên bỏ cuộc?

Vị đại hán trung niên kia ngẩn người, lúc này từ thuyền xanh lại có

một ông lão da đen bước ra, thấy đại hán trung niên nói chuyện với hai
thiếu niên thần tuấn, không khỏi ngạc nhiên, vỗ vai đại hán trung niên hỏi:

- A Vượng, có chuyện gì vậy? Bọn họ là ai?

A Vượng vừa nghe Tiêu Thu Thủy hỏi, sắc mặt liền trầm xuống, nhỏ

giọng đáp :

- Tôi không biết.

Câu này vừa như trả lời ông lão, lại vừa như trả lời Tiêu Thu Thủy.

Tiêu Thu Thủy cẩn thận cân nhắc, hỏi:

- Chúng tôi không có ác ý, đại thúc cứ yên tâm, chỉ là trong lòng thấy

khó hiểu, tại sao lại để thuyền lam độc chiếm ngôi đầu, xin các đại thúc chỉ
điểm bến mê mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.